57 di sản thế giới tại Trung Quốc được UNESCO công nhận (phần cuối)

Nhàđầutư
Cảnh quan văn hóa rừng trà cổ trên núi Jingmai ở Phổ Nhĩ (Pu'er) là di sản văn hóa mới nhất của Trung Quốc được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp Quốc (UNESCO) công nhận là di sản thế giới vào đầu năm nay.
AN AN
23, Tháng 11, 2023 | 08:41

Nhàđầutư
Cảnh quan văn hóa rừng trà cổ trên núi Jingmai ở Phổ Nhĩ (Pu'er) là di sản văn hóa mới nhất của Trung Quốc được Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên Hợp Quốc (UNESCO) công nhận là di sản thế giới vào đầu năm nay.

Các kỳ trước:

57 di sản thế giới tại Trung Quốc được UNESCO công nhận

57 di sản thế giới tại Trung Quốc được UNESCO công nhận (phần 2)

57 di sản thế giới tại Trung Quốc được UNESCO công nhận (phần 3)

57 di sản thế giới tại Trung Quốc được UNESCO công nhận (phần 4)

47. Núi Thiên Sơn ở Tân Cương 

Tân Cương Thiên Sơn bao gồm bốn thành phần: Tomur, Kalajun-Kuerdening, Bayinbukuke và Bogda, là một phần của hệ thống núi Tianshan ở Trung Á, một trong những dãy núi lớn nhất thế giới.

Tan cuong thien son

Ảnh Tân Hoa Xã

Tân Cương Thiên Sơn có những đặc điểm địa lý tự nhiên độc đáo và những khu vực có cảnh quan đẹp, bao gồm những ngọn núi tuyết hùng vĩ với những đỉnh núi phủ đầy sông băng, những khu rừng và đồng cỏ nguyên sơ, những dòng sông, hồ trong vắt và hẻm núi màu đỏ.

Những cảnh quan này tương phản với cảnh quan sa mạc rộng lớn liền kề, tạo nên sự tương phản thị giác nổi bật giữa môi trường nóng và lạnh, khô và ẩm ướt, hoang vắng và um tùm.

Địa hình và hệ sinh thái của khu vực này đã được bảo tồn từ kỷ Pliocene và là một ví dụ nổi bật về quá trình tiến hóa sinh học và sinh thái đang diễn ra.

Địa điểm này cũng mở rộng đến sa mạc Taklimakan, một trong những sa mạc lớn nhất và cao nhất thế giới, được biết đến với các dạng cồn cát lớn và những cơn bão bụi lớn.

Hơn nữa, Tân Cương Thiên Sơn còn là môi trường sống quan trọng của các loài thực vật đặc hữu và di tích, một số loài quý hiếm và có nguy cơ tuyệt chủng.

Năm 2013, Tân Cương Thiên Sơn được thêm vào Danh sách Di sản Thiên nhiên Thế giới.

48. Con đường Tơ lụa: Mạng lưới tuyến đường của Hành lang Trường An-Thiên Sơn

Trải dài từ Lạc Dương (Luoyang), thủ đô trung tâm của Trung Quốc vào thời nhà Hán và nhà Đường, đến vùng Zhetysu của Trung Á, đây là một đoạn dài 5.000 km của mạng lưới Con đường Tơ lụa rộng lớn.

Con duong to lua

Ảnh Tân Hoa Xã

Được xây dựng từ thế kỷ thứ 2 trước Công nguyên đến thế kỷ thứ 1 sau Công nguyên, con đường này vẫn được sử dụng cho đến thế kỷ 16, nơi liên kết các xã hội cổ đại của Châu Á, Nam Á, Trung Á, Tây Á và Cận Đông và tạo điều kiện trao đổi sâu rộng các hoạt động trong thương mại, tín ngưỡng tôn giáo, tri thức khoa học, đổi mới công nghệ, thực hành văn hóa và nghệ thuật, góp phần phát triển nhiều nền văn minh lớn trên thế giới.

Mạng lưới Con đường Tơ lụa bao gồm 33 thành phần bao gồm các thành phố thủ đô và các khu phức hợp cung điện của nhiều đế quốc và Vương quốc Khan, các khu định cư thương mại, các ngôi đền hang động Phật giáo, các con đường cổ, bưu điện, đèo, tháp đèn hiệu, các phần của Vạn Lý Trường Thành, công sự, lăng mộ và các công trình tôn giáo.

49. Đại Vận Hà

Là kênh đào nhân tạo dài nhất thế giới, Đại Vận Hà (tiếng anh hay viết là Grand Canal) là một hệ thống đường thủy rộng lớn ở vùng đồng bằng phía đông bắc và trung đông Trung Quốc, chạy từ Bắc Kinh ở phía bắc đến tỉnh Chiết Giang ở phía nam.

Dai Van Ha

Ảnh Tân Hoa Xã

Đại Vận Hà cũng được biết đến với cái tên Kinh Hàng Đại Vận Hà là kênh đào hay sông nhân tạo cổ đại trên thế giới, là một trong những công trình thủy lực vĩ đại nhất trong lịch sử loài người, trải dài 1.794 km.

Được xây dựng theo từng phần từ thế kỷ thứ 5 sau Công nguyên trở đi, nó được coi là phương tiện liên lạc thống nhất của Đế quốc lần đầu tiên vào thời nhà Tùy (thế kỷ thứ 7 sau Công nguyên).

Vào thế kỷ 13, nó bao gồm hơn 2.000 km đường thủy nhân tạo, nối liền 5 lưu vực sông chính của Trung Quốc.

Kênh đào Đại Vận Hà là trụ cột cho nền kinh tế, sự ổn định xã hội và các chức năng của chính phủ ở Trung Quốc cổ đại. Nó cũng giúp cho sự phát triển của văn hóa Trung Quốc bằng cách tăng cường giao tiếp giữa miền nam và miền bắc.

Đại Vận Hà đã được thêm vào danh sách Di sản Thế giới vào ngày 22 tháng 6 năm 2014.

50. Các di chỉ Thổ ty

Nằm ở khu vực miền núi phía Tây Nam Trung Quốc, di sản này bao gồm tàn tích của một số lãnh thổ bộ lạc mà người đứng đầu được chính quyền trung ương bổ nhiệm là "Tusi" (Thổ ty) và những người cai trị cha truyền con nối từ thế kỷ 13 đến đầu thế kỷ 20.

Tho ty

Ảnh Tân Hoa Xã

Hệ thống Tusi phát sinh từ hệ thống chính quyền triều đại của các dân tộc thiểu số có từ thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên. Mục đích của nó là thống nhất hành chính quốc gia, đồng thời cho phép các dân tộc thiểu số giữ được phong tục và lối sống của họ.

Các địa điểm Pháo đài Laoichen, Tangya và Hailongtun tạo nên địa điểm này là minh chứng đặc biệt cho hình thức quản trị này, bắt nguồn từ các nền văn minh Trung Quốc thời Nguyên và Minh.

Di tích này đã được thêm vào Danh sách Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 2015.

51. Khu bảo tồn thiên nhiên Thần Nông Giá 

Nằm ở điểm giao nhau của ba quận Badong, Xingshan và Fangxian thuộc tỉnh Hồ Bắc, phía tây nam của Khu bảo tồn thiên nhiên quốc gia Thần Nông Giá (Shennongjia) giáp thành phố Xiangfan, thành phố Yichang và quận Wanxian.

Than Nong Gia

Ảnh Tân Hoa Xã

Thần Nông Giá nổi tiếng với môi trường hoang sơ, cảnh quan đa dạng và động vật hoang dã. Nó không chỉ có những đỉnh núi tráng lệ cao hơn 3.000 mét so với mực nước biển mà còn có những thung lũng rộng lớn và yên tĩnh.

Địa điểm này nổi bật trong lịch sử nghiên cứu thực vật và là đối tượng của các cuộc thám hiểm sưu tầm thực vật quốc tế trong thế kỷ 19 và 20.

Khu bảo tồn được thành lập năm 1982 với tổng diện tích 70.467 ha. Khu bảo tồn bao gồm ba vùng thực vật thẳng đứng là cận nhiệt đới, ôn đới ấm và ôn đới lạnh. Vì vậy, đây là nơi lý tưởng để nghiên cứu sinh thái về đa dạng sinh học, tính đặc trưng và quá trình chuyển đổi tự nhiên của thảm thực vật.

Năm 2016, Hồ Bắc Thần Nông Giá được liệt kê là Di sản thiên nhiên thế giới, Di sản thế giới thứ 50 ở Trung Quốc.

52. Cảnh quan văn hóa nghệ thuật đá Hoa Sơn Tả Giang

Cảnh quan văn hóa nghệ thuật đá Hoa Sơn Tả Giang là cảnh quan rộng lớn lịch sử của nghệ thuật điêu khắc đá trên các núi đá vôi có niên đại ít nhất vài trăm năm ở tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc.

Hoa Son Ta Giang

Ảnh Tân Hoa Xã

Các bức vẽ nằm bên bờ phía tây của Minh Giang là một nhánh của Tả Giang.

Nằm ở bờ tây sông Minh Giang ở khu vực biên giới phía tây nam Trung Quốc có niên đại từ khoảng thế kỷ thứ 5 trước Công nguyên đến thế kỷ thứ 2 sau Công nguyên, Cảnh quan văn hóa nghệ thuật đá Hoa Sơn Tả Giang là một tập hợp phong phú các tác phẩm nghệ thuật đá lịch sử được vẽ trên mặt vách đá vôi.

Hoa Son Bich Hoa

Ảnh Tân Hoa Xã

Các tác phẩm đá vôi được tạo ra bởi người người Lạc Việt (Luoyue) để minh họa cho cuộc sống và nghi lễ của họ.

Ba mươi tám địa điểm nghệ thuật trên đá (Hoa Sơn Bích Họa) và cảnh quan núi đá vôi, ven sông và cao nguyên liên quan của chúng mô tả các nghi lễ được hiểu là mô tả văn hóa trống đồng từng phổ biến khắp miền nam Trung Quốc.

Khu vực này đã được thêm vào Danh sách Di sản Văn hóa Thế giới vào năm 2016.

53. Cổ Lãng Tự 

Cổ Lãng Tự (Gulangyu, được gọi theo phương ngữ địa phương là Kulangsu) hay đảo Cổ Lãng nằm trên cửa sông Cửu Long, đối diện với thành phố Hạ Môn.

Co Lang Tu

Ảnh Tân Hoa Xã

Di sản của nơi này bao gồm một khu định cư bao gồm 931 tòa nhà lịch sử và đại diện cho nhiều phong cách kiến trúc địa phương và quốc tế, cảnh quan thiên nhiên, những con đường và khu vườn lịch sử.

Gulangyu là một ví dụ đặc biệt về sự kết hợp văn hóa.

Hòn đảo đã chứng kiến những xung đột về văn hóa và hội nhập giữa phương Đông và phương Tây kể từ khi Hạ Môn mở cửa giao thương với nước ngoài vào năm 1844.

Cho đến nay, nhiều di tích lịch sử và danh lam thắng cảnh thiên nhiên tiêu biểu vẫn được bảo tồn tốt trên đảo.

Hòn đảo đã được thêm vào danh sách di sản thế giới vào ngày 8 tháng 7 năm 2017.

54. Hy Nhĩ

Hy Nhĩ hay Khả Khả Tây Lý là một khu vực bị cô lập ở Thanh Hải-Thanh Tạng, Trung Quốc. Đây là khu vực có dân số ít nhất Trung Quốc và ít thứ ba trên thế giới.

Hy nhi

Ảnh Tân Hoa Xã

Hy Nhĩ (Hoh Xil), nằm ở cực đông bắc của cao nguyên Thanh Hải-Tây Tạng, là cao nguyên lớn nhất và cao nhất thế giới.

Khu vực rộng lớn này gồm các dãy núi cao và hệ thống thảo nguyên nằm ở độ cao hơn 4.600 mét so với mực nước biển, nơi nhiệt độ trung bình dưới 0 chiếm ưu thế quanh năm.

Điều kiện địa lý và khí hậu của khu vực này đã nuôi dưỡng sự đa dạng sinh học độc đáo. Hơn một phần ba số loài thực vật và tất cả các loài động vật có vú ăn cỏ đều là loài đặc hữu của cao nguyên.

Đây cũng là nơi lưu trú đảm bảo lộ trình di cư hoàn chỉnh của linh dương Tây Tạng, một trong những loài động vật có vú lớn có nguy cơ tuyệt chủng và là loài đặc hữu của cao nguyên.

Vào tháng 7 năm 2017, Hy nhĩ Thanh Hải đã được thêm vào Danh sách Di sản Thiên nhiên Thế giới.

55. Phạm Tịnh sơn

Với lịch sử hơn hai nghìn năm, Phạm Tịnh Sơn ( Fanjing) là ngọn núi văn hóa nổi tiếng nằm ở thành phố Đồng Nhân (Tongren), tỉnh Quý Châu. Đây là ngọn núi Phật giáo linh thiêng lớn thứ năm của Trung Quốc và là đỉnh chính của dãy núi Vũ Lăng (Wuling), với độ cao 2.572 mét.

Pham Tinh Son

Ảnh Tân Hoa Xã

Nơi đây được xác định là khu rừng nguyên sinh được bảo tồn tốt nhất thế giới với 4.394 loài thực vật và 2.767 loài động vật, là một trong những khu rừng phong phú nhất ở các khu sinh học rừng rụng lá phương Đông.

Đây cũng là môi trường sống duy nhất của khỉ vàng Quý Châu, khu vực trọng điểm phân bố linh sam núi Fanjing, khu vực có nhiều loài thực vật hạt trần trên thế giới và là khu vực bảo vệ quan trọng nhất đối với rừng sồi ở châu Á.

Vào tháng 7 năm 2018, Phạm Tịnh Sơn đã được thêm vào Danh sách Di sản Thiên nhiên Thế giới.

56. Di tích Tuyền Châu

Di tích Tuyền Châu nối tiếp minh họa sự sống động của thành phố như một trung tâm hàng hải trong thời Tống và Nguyên (thế kỷ 10 - 14 sau Công Nguyên) và mối liên hệ của nó với nội địa Trung Quốc.

Tuyen Chau

Ảnh của Trung tâm Đề cử Di sản Thế giới Con đường Tơ lụa Hàng hải Tuyền Châu

Tuyền Châu phát triển mạnh trong thời kỳ có ý nghĩa quan trọng đối với thương mại hàng hải ở châu Á.

Địa điểm này bao gồm các tòa nhà tôn giáo, bao gồm Nhà thờ Hồi giáo Qingjing thế kỷ 11 sau Công nguyên, một trong những dinh thự Hồi giáo sớm nhất ở Trung Quốc, lăng mộ Hồi giáo và một loạt di tích khảo cổ: tòa nhà hành chính, bến tàu đá quan trọng cho thương mại và quốc phòng, các địa điểm gốm sứ và sản xuất sắt, các yếu tố của mạng lưới giao thông thành phố, những cây cầu cổ, chùa và bia khắc.

Tuyền Châu được biết đến với cái tên Zayton trong tiếng Ả Rập và các văn bản phương Tây từ thế kỷ 10 đến thế kỷ 14 sau Công nguyên.

57. Cảnh quan văn hóa rừng trà cổ trên núi Jingmai ở Phổ Nhĩ

Nằm trên núi Jingmai ở phía tây nam Trung Quốc, cảnh quan văn hóa này được phát triển hơn một nghìn năm bởi người Blang và Dai theo những tập quán bắt đầu từ thế kỷ thứ 10.

Lang co Puer

Làng người Blang ở Wengji. Ảnh Xie Jun

Nơi này là khu vực sản xuất chè bao gồm các làng truyền thống trong những vườn chè cổ được bao quanh bởi rừng và đồn điền chè.

Việc trồng cây chè cổ thụ dưới tán truyền thống là một phương pháp đáp ứng các điều kiện cụ thể của hệ sinh thái vùng núi và khí hậu cận nhiệt đới gió mùa, kết hợp với hệ thống quản trị được duy trì bởi cộng đồng bản địa địa phương.

Các nghi lễ và lễ hội truyền thống liên quan đến niềm tin của Tổ tiên Trà rằng các linh hồn sống trong các đồn điền trà và trong hệ động thực vật địa phương, một niềm tin là cốt lõi của truyền thống văn hóa này./.

Điều chỉnh kích thước chữ